Thứ Tư, 27 tháng 3, 2013


GỞI DÒNG XANH
Giã biệt dòng xanh vẫn cứ trôi
Vùi quên núi thẳm chẳng xa vời
Ngàn năm mắt bão đừng nên  thức
Vạn kiếp thuyền về chớ có xuôi
Số phận thôi đành ta nhận hết
Cơ duyên đã thế Chúa ban rồi
Còn đâu ấp ủ lòng son trẻ
Hãy để tim mình lặng ...nghỉ ngơi
18/2/2013
Hoàng Giao
BÀI HỌA
DÒNG ĐỜI 

Dòng đời vẫn vậy lặng lờ trôi
Có lúc gặp may cũng tuyệt vời
Mắt bão thuyền con Đừng chống ngược 
Tâm dông tàu bé hãy chèo xuôi
Dịp may đến lượt đừng buông nữa 
Cơ hội sang phiên lại thả rồi
Có kẻ giầu sang nhờ bố mẹ 
Nhiều người tự lực tạo cơ ngơi
Ký Gàn 

xuân tình
Một sáng xuân sang ngập nắng hồng
Đồng xanh xa tít tới mênh mông
Tầng mây lơ lững trôi chầm chậm 
Tiếng hạc gọi bày giữa thinh không

Ta trải cùng xuân mở cõi lòng 
Nâng niu nhè nhẹ những chờ mong 
Đôi tay ôm ấp sương mờ ảo 
Như giọt lệ rơi giữa cánh hồng 

Giấy hoa bút nụ thảo vần thơ 
Gởi gió trao đời những mộng mơ
Xin chớ tặng nhau niềm uất hận
Cũng đừng quay mặt mãi ơ thờ 

Dẫu cho có nói đến ngàn lời
Đêm ngày gào thết hỡi trời ơi 
Thì người vẫn vậy luôn câm nín
Để suốt trăm năm nhớ một người 


 MÙA THI
Bài thơ ấy anh vẫn giữ bên anh
Cả cành hoa bằng lăng tím mùa hạ
Chỉ tiếc rằng thời gian trôi nhanh quá
Đã chia lìa làm khô héo tình tôi ....
Mỗi mùa thi lửa phượng đỏ lưng trời
Lại gợi nhớ về khung trời dĩ vãng
Bài thơ kia vẫn theo anh ngày tháng
Bao lần rồi lửa phướng với mùa thi
Anh đứng đợi những người đến rồi đi
Mà người cũ buồn gì mà không nói
Rồi ngày nao xe hoa ai bước vội
Anh gục đầu chua xót viết thành câu
Sáo qua sông , sáo tung cánh về đâu
Dòng sông Tương ai giang đầu ai chia nửa
Ai cuối dòng đã uống tròn nỗi nhớ
Và kìa ai đang nức nở mùa thi 

ANH ĐÃ VỀ 
Anh đã về hôm ấy chẳng gặp em
Chỉ con đò trong trành nơi bến cũ
Hoa bèo trôi thêm lững lờ ủ rũ
Chả còn đâu chút hình ảnh ban đầu
Anh có ra thăm mộ chốn bãi dâu
Thắp cây nhang nguyện cầu bớt vất vả
Lúa non nào cũng mọc từ gốc rạ
Tùy đất màu phân bón với nắng mưa
Anh đi ngang trường cũ mái đình xưa
Cây phượng già tiết giao mùa rộ đỏ
Đứng tần ngần dưới gốc xung đầu ngõ
Chợt bâng khuâng giây phút lại quay về
Anh đã đi khắp nẻo của miền quê
Thăm thắng cảnh nâng niu từng kỷ niệm
Ai xa nhà mà không từng xao xuyến
Mong trở về bất chợt gặp lại nhau 

HOA XOAN MÙA THƯƠNG KHÓ
 Tháng ba phơn phớt tím hoa xoan 
Mãi nhớ cuộc tình sớm vỡ tan 
Bóng ngã chiều nghiêng tà áo tím 
Còn như in đậm giữa không gian



Em tôi ngày ấy rất ngoan đạo
Áo tím giáo đường thấp thóang bay
Dệt mộng cùng em tình diễm ảo 
Theo chân " Áo Tím " suốt "mùa chay "



Hoa xoan ai cắt dựng " nhà Mồ "
Áo Tím chân qùy nguyện ý thơ 
Viếng Xác em vào hôn tượng Chúa 
Theo sau tôi ngắm tưởng đang mơ



Môi tôi vừa đặt chỗ môi em 
Phảng phất son hồng thoảng phấn xoan 
Tôi ngước nhìn em nheo mắt nghịch 
Em làm dấu thánh bắt người đền



Tháng năm khi rụng mùa hoa ấy 
Cuộc chiến trong Nam khắp xóm làng 
Khóac áo chinh nhân tôi đi trận 
Cầm tay không nói giọt lệ tràn



Từng chiều láng đóng đồi sim tím 
Gợi nhớ người em đến quắt quay 
Khói lửa ngày nao mong tắt lịm 
Tôi về chiến thắng bóng cờ bay



Tháng Năm tơi tả cánh xoan rụng 
Vội vã tìm em sớm mới hay 
Trên mộ khói buồn hoa tím cũng
Mưa phùn cánh mỏng ngập ngừng bay



Từ đó mỗi mùa hoa rộ nở 
Tôi cắt hoa xoan dựng " nhà mồ "
Giáo đường chuông đổ " Mùa Thương Khó "
Nuối tiếc cuộc tình thuở xa xưa

Thứ Ba, 26 tháng 3, 2013


SUỐI TÓC

Hồi đó còn đi học
Dẫy bàn cuối dành phần
Hồn lạc vào suối tóc
Bài viết nhiều lỗi lầm



Bàn tay tôi em khẻ
Vì em đứng điểm đầu
Em giơ cao đánh khẽ
Thương quá sợ anh đau



Mỗi lần tui bị phạt
Không hổ , mà còn vui
Tôi giựt tay nhút nhát
Để em nắm tay tôi


Giờ chơi em an ủi
Lần sau xét bài tôi
Em sửa dùm những lỗi
Để tôi được điểm mười


Rồi tôi rời ghế học
Quê hương dấu lửa lan
Tôi còn mơ suối tóc
Cô bạn gái đầu bàn


Bốn mươi năm tưởng cũ
Cuộc đời bao đổi thay
Nay người nhắc , chợt nhớ
Tôi nhìn lại , ngón tay